Nhật ký ngắn

Liên hệ QC
Status
Không mở trả lời sau này.
Xa con,

Đêm nay không phải là đêm đầu tiên ba xa con gái yêu, nhưng đêm nay thật khác! Cũng mới tuần trước đây chứ mấy, Ba đi An Giang và cũng xa con 2 ngày, hoặc xa hơn, tháng trước, đi Nha Trang 11 ngày, nói nhớ con vậy chứ hỏng nhiều như hôm nay, tối nay về nhà không thấy con gái, lại thấy nhớ, nhớ con nhiều vô cùng.
Cái nhớ đầu tiên là khi Ba về tới nhà không thấy có con ra đứng lan can nhìn xuống chỉ trỏ Ba rồi cười khúc khích. Lần nào cũng vậy, nhìn thấy Ba ở lan can thì cười, rồi chạy ra cầu thang để nhìn xuống như thể chờ Ba lên thế mà khi Ba lên tới nơi thì vừa cười khúc khích vừa dậm chân, vừa bước lùi như muốn trốn khỏi sự “truy bắt” của Ba. Ba lên phòng thay đồ thì đi theo lên cầu thang, chạy vào phòng rồi lăn ình ra nệm, xong thì thể nào con cũng kéo Ba vào một cuộc chọc giỡn tưng bừng, chỉ cần vài cái dậm chân, làm trò, hù là con cười khặc khặc. Con cười nhiều nhất có lẽ là khi Ba hun rúc rúc vào bụng con hoặc lưng con. Ba sơ hở là con chọc ngón tay vào rún (rốn) Ba làm Ba vừa đau vừa nhột. Ba la lên rồi cười lớn mỗi lần con chọc ngón tay vào rún nên con lại cố muốn chọc nhiều hơn.
Cái nhớ thứ 2 là nguyên nhân Ba viết bài này là khi Ba mở máy lên, ngồi làm việc mà không có con cứ chui vào trong người Ba đòi leo lên cho bằng được cái ghế Ba đang ngồi nên Ba chẳng làm được việc gì nữa cả. Đêm nào cũng thế. Đêm nay Ba thoát khỏi sự quấy rầy của con Ba lại thấy buồn.
Là con gái, mới mười bốn tháng tuổi vậy mà con đi đứng chạy nhảy như sáo, không có ghế bàn nào con không leo lên. Mà cũng phải thôi, con biết đi bước đầu tiên từ lúc mới 9 tháng rưỡi mà. Cái vụ 9 tháng rưỡi biết đi của con là niềm tự hào lớn của Ba, đi đâu Ba cũng khoe, ai hỏi về con Ba cũng nói. Có lẽ hiếm có đứa trẻ nào trong tháng thứ 14 mà biết xuống cầu thang như con. Mà con người ta xuống cầu thang thì quay lưng đi lùi chứ con thì cứ thẳng mặt tiến xuống. Từng bước, từng bước con vin tường đi xuống như người lớn. Còn lên cầu thang thì khỏi phải nói rồi, chắc không chậm hơn người lớn Bao nhiêu đâu.
Con biết đi sớm, biết quậy sớm nên cái sự quậy phá của con đã trở thành một phần cuộc sống của Ba. Mai Ba lại đi An Giang, rồi sau này chắc Ba cũng sẽ có nhiều chuyến đi khác, nhưng cái cảm giác xa con như hôm nay không biết Bao giờ Ba lại có lần nữa.

Thương con gái của Ba.

Hy vọng là trong xã hội đầy cám dỗ, đầy mưu mô, đầy toan tính này sẽ còn rất nhiều, rất nhiều những tấm lòng yêu thương con vô bờ bến của người cha như anh OverAC đã thể hiện trên đây và mãi mãi những tấm lòng yêu thương này sẽ luôn đồng hành với nhau trong suốt cuộc đời này.
 
Lạy chúa
Xin chúa làm lành, cho HN tý mưa, ko thế này con chết mất
A men
 
Nhờ vậy mà SG đang có mưa, ngày nào cũng mưa hết.....
Nghe Bác dự báo thời tiết nói, hết ngày mai Xì gòn gửi ra tý mưa rồi, chắc Xì gòn cho HN một ít cũng ko sao nhỉ? thừa nhiều vậy cơ mà
Dạo này HN mất điện ghê lắm, y như Xì Gòn ngày trước.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Lại thêm một người đòi đăng ký làm em gái, có nên nhận không ta?
 
Lại thêm một người đòi đăng ký làm em gái, có nên nhận không ta?
Em lại không nghĩ như chị Thuý Diệp đâu. "Làm anh khó đấy, phải đâu chuyện đùa với em bé gái..." nếu mà anh nhận nhìu hả, ốm o gầy mòn á!!! Mí lị....+-+-+-+
 
Thứ 7 máu chảy về đâu?!_)()(-
 
1h53' - sao chả ngủ được thế này, cứ lang thang ở đây có khi nào bị "ma" bắt ko nhể :-s
 
Hôm nay là chủ nhật, vậy mà cũng hổng được nghỉ. Ước gì giờ mình đang ở bờ biển nhỉ!:beach::::"""><:snorkel:
 
Hôm qua, có 1 người câu sẩy 1 con cá
Hôm qua, có 1 con cá xém bị dính mồi câu
Hôm qua, có 1 lão ngồi xem câu cá mà hông thấy gì hết.
 
Măm măm, công nhận sấu bao tử ngon quá! Cảm ơn công chúa nhé!....
 
Sợ chết...

Thời gian gần đây tự dưng mình sợ... chết ghê!
- Chết trong khi bao hoài bão, ước mơ vẫn chưa thực hiện
- Chết rồi làm sao có cơ hội nhìn thấy các con mình nó thành tài
- Chết rồi là... HẾT (được thở)
Hic...

Giá như được chọn lựa KIỂU CHẾT, mình mong được... CHẾT GIÀ (200 tuổi thôi cũng tạm được)
-----------------------------------------------------------------------------------------------
Gữi bài này đến DIÊM VƯƠNG, xin ngài cứu xét...
 
Tham quá, mình khiêm tốn hơn. Số tử vi bảo mình sống thọ 99 tuổi, bác sĩ thì bảo hút thuốc nhiều giảm thọ 10 tuổi. Mình thấy 89 chết cũng vừa rồi. Hic!
 
Sắp xa em những hai tuần! Hơi buồn một chút! Nhưng em an tâm, khi nào về anh sẽ lại bên em nhé!
 
Hôm nay là chủ nhật, không được nghỉ mà phải đi làm. Mà lại làm đến giờ này chưa được đi ngủ nữa...hix...hix...
 
Status
Không mở trả lời sau này.
Web KT

Bài viết mới nhất

Back
Top Bottom