Sài Gòn, ngày 2 tháng 4 năm 2011
Sài Gòn hôm nay lạ quá. Một chút man mát, một chút se se, và không một chút nắng....
Bất chợt thấy bâng khuâng như con bé 18. Hehe. Già rồi mà đôi lúc "quởn" thế đấy.
Hôm nay thứ 7, được nghỉ làm. Alo một vòng, đứa nào cũng phải làm buổi sáng, chẳng ai cafe cà pháo gì được.
Thế là muốn làm một điều gì đó điên điên rồ rồ, giữa cái tiết trời ngồ ngộ này.
Vác cái ba lô to đùng ra khỏi nhà, bên trong chỉ độc một cái laptop. "Trầm", tìm đến cafe Trầm - 100 Trần Huy Liệu - chỉ để...cafe một mình...
Lối đi vào "Trầm" rợp bóng tre toả mát cả con đường. Cảm giác như được quay trở về quê hương, với điều gì đó sâu lắng mà cuộc sống hiện đại đã vô tình cuốn trôi. Chọn một góc yên tĩnh, vắng vẻ. Điện thoại để chế độ yên lặng. Nhắm mắt lại, mặc cho những suy nghĩ bay bổng theo tiếng nhạc du dương. Ngồi đối diện với bức tường, nhìn ra khung cửa kính, mấy nhánh cây bé nhỏ rung rinh trước cơn gió nhẹ....
Gọi một ly sinh tố bơ. Cái vị béo béo ngòn ngọt, lành lạnh tê tê đầu lưỡi. Dễ chịu đến lạ thường...
Lần đầu tiên cafe một mình....Thú vị đấy chứ....
Hôm nay sẽ ở Trầm cả ngày. Biết đâu lại nghĩ ra thứ gì đó hay ho....