Please read / Làm ơn đọc. Thanks!

Liên hệ QC

Đỗ Tú Anh

Thành viên tiêu biểu
Tham gia
17/10/17
Bài viết
531
Được thích
356
I am not really quite sure whether you are ALL aware of the following crime or not but to be on the safe side to protect yourselves, please read the notes below & make sure that you read them. They were sent to me by one of my friends who was doing his PhD at the University of Sydney a few years ago.


Obviously, this was once really activated in Australia but it does not mean that Viet Nam is immunised with this kind of crime, it might happen in your residence sometimes in the very near future, who knows!

It would be nice if someone spares the time to translate the notes into Vietnamese so that they could reach out as many people as possible.


WATCH OUT & BE ALERT


This story is said to be True, But be warned it is.


NOT NICE!:(:(:(


This is a true story, it has been confirmed, the Medical Centre phone number at the end of this story is real.


This guy went out on a Saturday night a few weeks ago to a party. He was having a good time and had a couple of beers and some girls seemed to like him and one invited him to go to another party. He quickly agreed and decided to go along with her. She took him to a party in some apartment and they continued to drink, and even got involved with some unknown drug.


The next thing he knew, he woke up completely naked in a bathtub filled with ice. He was still feeling the effects of the drugs, but looked around to see he was alone.


He looked down at his chest, which had 'CALL 000 (real emergency number in Australia) or YOU'LL DIE' written on it with lipstick. He saw a phone was on a stand next to the tub so he picked it up and dialled. He explained to the EMS operator what the situation was and that he didn't know where he was, what he took, or why he was really calling. She advised him to get out of the tub. He did and he appeared normal, so she told him to check his back. He did. He found two nine inch slits on his lower back. She told him to get back into the tub immediately, and they sent a rescue team over. Apparently, after being examined, he found out more of what had happened. His kidneys were stolen. They were worth $10,000 each on the black market.


Several guesses are in order: The people involved had to be at least medical students and it was not just recreational drugs he was given.


Regardless, he is currently in the hospital on a life support, awaiting a spare kidney. The University of Sydney in conjunction with the Royal Prince Alfred hospital is conducting tissue research to match the victim with a donor.


I wish to warn you about a new crime ring that is targeting business travelers... This ring is well organized and well funded, has very skilled personnel and is currently operating in most major cities around the world and recently very active in Sydney ....


The crime begins when a business traveller goes to a lounge for a drink at the end of the work day. A person in the bar walks up as they sit alone and offers to buy them a drink. The last thing the traveller remembers until they wake up in a hotel room bathtub, their body submerged to their neck in ice, is sipping that drink. There is a note taped to the wall instructing them not to move and to call 000. A phone is on the small table next to the bathtub for them to call. The business traveller calls 000 who have been quite familiar with this crime. The business traveller is instructed by the 000 operator to very slowly and carefully reach behind them and feel there is a tube protruding from the back. The business traveller finds the tube and answers 'YES'. The 000 operator tells them to remain still, having already sent paramedics to help. The operator knows that both of the traveller's kidneys had been harvested.


This is not a scam or out of science fiction novel. It is real. It is documented and confirmable. If you travel or someone close to you travels, please be careful.


Sadly, this is very true. My friend's husband is a Sydney EMT and they have received alerts regarding this crime ring. It is to be taken very seriously. The daughter of a friend of a fire-fighter had this happen to her. Skilled doctors are performing these crimes! (which, by the way have been highly noted in the Brisbane area). Additionally, the military has received alerts regarding this.


I REALLY WANT AS MANY PEOPLE TO SEE THIS AS POSSIBLE SO PLEASE PASS THIS ON TO WHOMEVER YOU CAN.


Michele Shafer


DML/Lab Administration


Medical Manager Research & Development


99 Missenden RD , Camperdown, Sydney 2000


Tel: (029)5156111 (029)5156111 ; Fax:(029) 4621505


Time for relaxing, isn't it?:)



 
Lần chỉnh sửa cuối:
Be Afraid, Be Very Afraid: The Book of Scary Urban Legends

Biên soạn bởi Jan Harold Brunvand (Editor)
Xuất bản 2004, W. W. Norton Company
Câu chuyện này ghi ở trang 225-226.
(Theo lời tác giả thì y nhận được bức phiên bản đầu tiên là một lá thư tay năm 1991 từ Georgia, Mỹ. Tiếp theo đó là nhiều phiên bản khác. Phiên bản Úc được nhận 2 lần, lần cuói là vào năm 2000)
 
Be Afraid, Be Very Afraid: The Book of Scary Urban Legends
Biên soạn bởi Jan Harold Brunvand (Editor)
Xuất bản 2004, W. W. Norton Company
Câu chuyện này ghi ở trang 225-226.
(Theo lời tác giả thì y nhận được bức phiên bản đầu tiên là một lá thư tay năm 1991 từ Georgia, Mỹ. Tiếp theo đó là nhiều phiên bản khác. Phiên bản Úc được nhận 2 lần, lần cuói là vào năm 2000)
Chào bác VetMini,
Sách Be Afraid, Be Very Afraid: The Book of Scary Urban Legends con chưa đọc bác VetMini à, cái câu chuyện này là bạn con học tiến sĩ bên Úc gởi cho con lúc con học đại học bên Úc, nhưng mà người viết là có thật đấy, đang làm cho trường đại học Sydney đó bác.
Thôi thì cứ đọc, có chết gì đâu mà lo, phòng ngừa vẫn tốt mà bác.
Nhưng mà con nghe nói là câu chuyện này có thật đấy, đã xảy ra bên Ấn Độ rồi đấy.
Chúc bác luôn vui.
 
Tôi có nêu rõ tên sách, năm xuất bản, kể cả trang mà câu chuyện này đăng.
Điểm đáng chú ý là sách xuất bản năm 2004 (cách nay 13 năm). Và theo người viết thì y được nghe chuyện vào năm 2000 (cách nay 17 năm)

Còn điểm thứ hai thì tiện đây đề cập luôn:
Cái số phone này có phải nằm trong bức thư của người kia gởi cho cô?
(là người từng ở Sydney, cô chỉ cần xem lại con số thì biết tôi muốn nói gì rồi)

Michele Shafer
DML/Lab Administration
Medical Manager Research & Development
99 Missenden RD , Camperdown, Sydney 2000
Tel: (029)5156111 (029)5156111 ; Fax:(029) 4621505
 
Tôi có nêu rõ tên sách, năm xuất bản, kể cả trang mà câu chuyện này đăng.
Điểm đáng chú ý là sách xuất bản năm 2004 (cách nay 13 năm). Và theo người viết thì y được nghe chuyện vào năm 2000 (cách nay 17 năm)
Còn điểm thứ hai thì tiện đây đề cập luôn:
Cái số phone này có phải nằm trong bức thư của người kia gởi cho cô?
(là người từng ở Sydney, cô chỉ cần xem lại con số thì biết tôi muốn nói gì rồi)
Ồh, thì ra không đúng cho lắm bác nhỉ. Con "chuối" nên chẳng phát hiện ra điều đó. Thanks bác.
Chúc bác luôn vui.
 
Tôi thấy hình như bạn đăng lên đây với mục đích khác chứ không phải thật sự muốn chia sẻ câu chuyện này.
Vậy chứ theo bạn mình đăng lên đây với mục đích gì? Mình có lòng tốt muốn mọi người biết câu chuyện này để phòng thân vậy mà bạn lại đem ý tốt của mình ra để phán xét kiểu vậy, mình không vui! Mình được lợi gì khi đăng bài này ở đây, người viết câu chuyện này không phải là mình, mình chẳng được "ăn nhậu" gì ở đây cả nếu nhiều người biết câu chuyện này. Nếu người khác đọc, biết rồi tự bảo vệ bản thân họ thì mình được thưởng tiền à??? Mình không có phiên bản tiếng Việt nên mới đăng ở chủ để Ngoại ngữ, vậy chứ ai dịch câu chuyện này ra thì mình được thưởng tiền à? Mình thiệt không hiểu nỗi bạn nghĩ gì khi lại bình luận mình như vậy??? Nếu bạn cảm thấy không phiền lòng thì nói cho mình biết vì sao bạn lại bình luận như vậy đi, mình muốn biết mình đã sai ở chỗ nào, nếu đúng là sai thì mình sẽ sửa cho vừa ý của bạn. Đời là vậy đó, đôi khi muốn làm người tốt, không toan tính & vụ lợi gì hết cả nhưng người khác lại cứ nghĩ là mình muốn làm người tốt vì có mục đích riêng. Buồn càng thêm buồn!:(:(:(

Bạn có bao giờ công tâm đặt bạn vào vị trí mình chưa trước khi kết luận như vậy??? Nếu bạn thật lòng muốn làm người tốt nhưng người khác lại kết luận không đúng với những gì bạn đã làm thì bạn có cảm thấy có bị xúc phạm không??? Vậy theo bạn mục đích khác là mục đích gì vậy??? Kiếm chác phải vậy không??? Hay nổi tiếng??? Hay khoe mẽ??? Là gì thế???
 
Chuyện gì vậy?
Không có vietsub ạ?
 
Chuyện gì vậy?
Không có vietsub ạ?
Mình không có phiên bản tiếng Việt nên mới đăng ở box Ngoại Ngữ đấy thôi. Vì nghĩ không có nhiều người đọc được tiếng Anh nên mình mới viết thế này

“It would be nice if someone spares the time to translate the notes into Vietnamese so that they could reach out as many people as possible.”
Mình luôn muốn sống bằng hết tất cả con tim nóng của mình vì mọi người mà sáng sớm lọ mọ vô diễn đàn đã có người “tạt cả thau nước lạnh vô con tim nóng” của mình. Thiệt là “mất hết cả lửa” luôn.:(:(:(
Đúng là "Thay thái độ" của mình về cuộc đời luôn.

 
Tôi có nêu rõ tên sách, năm xuất bản, kể cả trang mà câu chuyện này đăng.
Điểm đáng chú ý là sách xuất bản năm 2004 (cách nay 13 năm). Và theo người viết thì y được nghe chuyện vào năm 2000 (cách nay 17 năm)
Còn điểm thứ hai thì tiện đây đề cập luôn:
Cái số phone này có phải nằm trong bức thư của người kia gởi cho cô?
(là người từng ở Sydney, cô chỉ cần xem lại con số thì biết tôi muốn nói gì rồi)
Bác VetMini ơi,
Con đang ôn bài Excel, vừa mới đọc lại xong 1 cái post của bác trả lời câu hỏi của con có câu này ”Hỏi thì chả có gì ngu cả.”. Bác không những không ném đá, bắt bẻ, khó khăn với câu hỏi ngu của con còn mà còn giúp con nữa.
http://www.giaiphapexcel.com/diendan/threads/xác-định-năm-nhuận-hay-không-nhuận.130736/
Câu nói của bác làm con ngẫm nghĩ suốt, cứ loay hoay mãi mà chẳng nghĩ được gì trong đầu, cuối cùng viết cái post này xin lỗi bác lần nữa về cái vụ ả vác tạ.
Con nói thiệt lòng con không có biết từ ả vác tạ là từ nói lái của avatar, từ hồi nào tới giờ con dùng từ buddy icon không hà. Vậy nên mới ra nông nỗi.:(:(:(
Thật ra là lúc đó khi đọc cái post của bác, con mất khôn bác à nên con lại phản ứng quá không phải phép. Con biết là từ ngữ con dùng trong lúc nóng giận đã làm bác buồn rất nhiều, con thành thật xin lỗi bác, bác rộng lòng bỏ qua cho con cái vụ ả vác tạ nghen.
Đúng là con với bác có 1 số vấn đề không đồng quan điểm nhưng con rất ngưỡng mộ bác về kiến thức sâu rộng ở nhiều lĩnh vực, bác nói chuyện đạo Phật rất là hay, con được mở mang nhiều lắm.
FROM THE BOTTOM OF MY HEART, I AM SO SORRY FOR HURTING YOU!
Con chẳng biết nói sao, thiệt chẳng biết nói sao để diễn tả nỗi ân hận của mình về cái bài viết ả vác tạ cả. Thôi thì cho con tặng bác bài hát Sorry Seems To Be The Hardest Word. Thiệt ra là bài hát này nếu bỏ 1 số câu & nghĩ thoáng ra thì nó cũng là bài hát để nói lên lời xin lỗi của 1 người đối với người mà họ làm tổn thương, với lại cái title của nó nói lên nỗi lòng của con.
Con chúc bác luôn vui, khỏe & hạnh phúc.
Tú Anh
 
Hồi nào tới giờ có đọc mấy cái bài này đâu, giờ nhờ đằng ấy tớ mới mở mang. Thanks đằng ấy nhiều.:)
Bác sĩ nhiều người cũng vô lương tâm quá ha, chẳng có giống "lương y như từ mẫu" gì cả, thiệt là đáng sợ nếu gặp phải bác sỹ "mặt người dạ thú" như vậy chữa bệnh cho mình. Sợ lắm lắm người ơi!:(:(:(
 
Web KT
Back
Top Bottom