Theo luật chung thì những gì tạo ra trong thời gian làm việc ở công ty là tài sản của công ty.
Nếu bạn nào có học toán thống kê thì cũng biết chuyện Student's t-Test.
Việc này cũng nhiều lần ra tòa ở Âu Mẽo rồi. Hầu hết đều nhận chung là:
1. kinh nghiệm người làm tích lũy là dựa trên điều kiện làm việc ở công ty. (Không có nơi thực tập thì chỉ có các tay trí tuệ tuyệt đỉnh mới tạo kinh nghiệm cho mình)
2. những gì ngoài công việc và người lao động gây được thì là của người lao động. Tuy nhiên, công ty có quyền đòi chia phần, hoặc lấy trọn nếu:
- Người lao động dùng tài sản của công ty trong việc ấy. Tài sản của công ty bao gồm thiết bị, vật dụng, chỗ ngồi, và lao động. Lưu ý rằng trong giờ làm việc, lao động là tài sản công ty - theo hợp đồng lao động thì người lao động bán hoặc cho mướn thời gian ấy. Nếu người lao động dùng nó cho việc riêng mình là ăn cắp.
- Người lao động dùng những phát minh hoặc tiện ích trí tuệ của công ty để làm nền móng gầy dựng cho sản phẩm của mình. Cái này hơi khó chứng minh cho nên những tay ma giáo cũng hay qua mặt được công ty.
Theo luật trên thì ở bài #1, tôi tin rằng công ty sẽ thắng nếu sự việc được đưa ra tòa.
Cũng theo bài #1, thớt muốn ích kỷ thì là quyền của thớt. Nhưng nếu gặp công ty đã từng mướn bọn tôi tư vấn thì bị đuổi việc ráng chịu.
Công ty chúng tôi (trước khi tôi về hưu) đặt câu hỏi cho quản lý:
- Nếu ngày mai, anh/chị A vì ký do gì đó không làm việc nữa (tiếng Anh nhà nghề là "If A gets hit by a bus") thì công việc của A có thể tìm người đảm nhiệm được chăng?
Trong lúc làm việc, chính sếp của tôi cũng đặt câu hỏi này với tôi. Và nếu tôi không trả lời được thì sẽ được thì sẽ chết với sếp: bỏ hết công việc hiện tại, đi lập ngay một tập chỉ dẫn cách thực hiện công việc của mình.
Nói cách khác, làm việc mà giấu diếm là không làm hết trách nhiệm của mình.
Người gây lộn với sếp xong, nghỉ việc thì chỉ có một điều an ủi duy nhất là công ty phải điều động một người giỏi hơn mình để có thể đọc chỉ dẫn mà tạm tiếp tục; trong khi chờ đợi huấn luyện người. Nếu người nghỉ việc mà công ty không thể tiếp tục công việc ấy vì mật mã chỗ này, macro ẩn chỗ nọ thì người ấy nên tự hỏi lại lương tâm nghề nghiệp của mình.
Chú thích:
Ỏ đây cũng từng có tranh cãi chuyện tương tự.
- Tôi theo quan điểm những code kiếc cho vào file Excel để làm việc là tài sản công ty. Bởi vì công ty chịu trách nhiệm hậu quả của nó. Người viết code giùm (ở GPE chẳng hạn) cho xong rồi phủi tay chứ ai dại gì đứng ra chịu trách nhiệm?
- Nhưng ở diễn đàn này nhiều người cho rằng nếu code ấy bạn lấy (xin) được ở nơi khác, hoặc tự viết lấy trong giờ riêng của bạn thì nó là sản phẩm của bạn. Nó giúp cho bạn làm việc dễ hơn là do tài của bạn, công ty không có phần nào trong ấy.
Điển hình: Cái file Excel là tài sản công ty, bạn nhét code vào để chạy là bạn biến đổi tính chất của nó. Bạn nghĩ rằng khi nghỉ việc, bạn có quyền xóa code đi, để lại một đống dữ liệu không có kết nối giữa đầu vào (cái bạn nhận vào) và đầu ra (kết quả sau khi chạy code của bạn) mà không biết mắc cở à?
Bản thân tôi mà nhận công việc thấy mấy loại file như vậy tôi chửi thằng kia là đồ *** ****.