Kể nghe chuyện này nhé
Có 1 lần trên đường về nhà qua 1 bãi tha ma, tớ sợ quá. Đang đi thì bỗng dưng có 1 anh cao to đẹp zai xuất hiện:
- Chào bạn, may quá tớ đang sợ ma mà gặp cậu thế này cũng bớt sợ
- Ừ, ngày còn sống tớ cũng sợ ma lắm
Thế là xe tớ lao như xuống dốc không phanh, không còn biết đằng sau có gì nữa
hi hi
(Truyện này copy và paste)
Tớ không biết có nên tin có ma hay không nhưng tớ sợ bóng tối từ năm lớp 11 là như thế này:
Trước ngày thi, tớ thức đêm để ôn bài, khoảng 12h đêm tớ ra ngoài 1 tý cho thoải mái, tự nhiên khi vào nhà, tớ cứ hú ầm lên, mẹ tớ dậy lôi tớ vào trong nhà, (chị tớ kể lại là lúc chị tớ giữ tớ để mẹ tớ đi chặt cành dâu mà tớ cứ cào cấu vào mặt chị í, rồi hô: ma, ma...)- mà quả thật mặt chị tớ toàn vết xước tớ cào.
Mẹ tớ có lấy roi dâu (cây dâu tằm í) quất vào tớ túi bụi, mà chẳng có vết tích gì. Thế rồi đưa tớ xuống bênh viện, bác sĩ bó tay vì tình trạng: mặt thì đỏ phừng phừng, mắt đỏ long sòng sọc, mà chân tay tớ thì tím ngắt lại như người chết. Tiêm thuốc không khỏi, sau đó tớ cứ bắt mẹ tớ cõng tớ ra giếng ở bệnh viện rồi lại cõng vào, cứ thế 5 lần.
Đến 5h sáng, tớ mới tỉnh, mà có nhớ chút chuyện, không nhớ hết điều gì đã xảy ra.
Sáng tớ lại bình thường.
Đến tối, khi đi ngủ, tớ không ngủ nổi, cứ nhắm mắt vào là thấy 1 đội quân áo trắng, (thực sự là họ cứ tiến đến gần) tớ rất sợ rồi kêu gào ầm ĩ lên. cứ thu lu trong góc giường, mẹ tớ phải lấy con dao, củ tỏi, roi dâu để đầu giường, bật điện sáng choang, mà tớ không dám nhắm mắt. Khi nào mệt quá, thiếp đi thì còn đỡ...
Suốt 1 tháng liền tớ bị như vậy. Khong ai hiểu tại sao, cứ đêm là tớ kêu gào, mắt và mặt thì đỏ, chân tay cứ tím ngắt.
Kết luận là bị ma nhập, ma trêu. Mẹ tớ đi khấn vái, cũng bái, làm lễ, thì thầy nói là có 1 vong hồn ở đất này hợp với gia chủ, người yếu bóng vía nhất sẽ bị nhập như vậy. Phải lập ban thờ. Người này chưa có gia đình nên phải cúng hoa trắng, mọi thứ màu trắng.
Sau khi mẹ tớ lập ban thờ, thì tớ hết bệnh lạ đó.
Nhưng cũng từ đó, tớ rất sợ bóng tối. Ngủ phải có đèn. có ánh sáng dù chỉ loe hoe 1 chút, miễn là có ánh sáng.
Đến giờ, tớ vẫn có thói quen có ánh sáng chút rồi mới ngủ được...
Đó là chuyện thật lý do vì sao tớ sợ bóng tối!
Hic.. nói chung mình cũng hơi ....nhát. (thế mà ban ngày vẫn thích xem phim ma).