Buồn quá

Liên hệ QC
Status
Không mở trả lời sau này.

feelingyes

Thành viên tiêu biểu
Tham gia
24/9/07
Bài viết
458
Được thích
395
Nghề nghiệp
Economic
Chào cả gia đình GPE, không biết em nên post bài này vào mục tâm sự, mục kế toán hay là mục thành viên giúp nhau nữa. Vì bài viết của em bao gồm cả 3 mục đó
Hôm nay là ngày đầu tiên sang công ty mới làm việc nhưng (chưa có bàn làm việc, chưa có máy tính, thiếu đủ mọi thứ... ngoại trừ mức lương là cao hơn công ty cũ gấp 2 lần...buồn ơi là buồn
Có thể mọi người hỏi tại sao không tìm hiểu trước khi sang đó, thực ra em đã sang định được sang công ty đó là vì lương. Mình cũng sắp làm bố rồi phải chịu khó nên chứ!
Vì rất nhiều cái không chuyên nghiệp của công ty nên em rất cần kinh nhiệm của những anh chị đi trước tư vấn đó là:
Công ty mới thành lập từ tháng 10/2007 và mới khai trương sản xuất vào tháng 6/2008. Mọi thứ đều ngổn ngang, thủ kho chưa có người, danh mục tồn kho cũng không có, form biểu thì chưa có, đến mức độ sang công ty mới cái khoản tế nhị Toilet paper cũng không có, ai có người đó mang.
Trong hoàn cảnh như này em được giao công việc phụ trách kế toán tại nhà máy sản xuất Hải Phòng (nộp báo cáo cho văn phòng trên Hà Nội). Vậy có ai giúp em một vài lời khuyên được không? Ví dụ với công việc kế toán em phải bắt đầu từ đâu để có thể hiểu được nhà máy này? và bắt nó vào nhịp

Cám ơn tình cảm của cả gia đình GPE
 
Mình nghĩ chắc Cty tư nhân? chưa có hệ thống mấy nên chắc nó mới thế, mình cũng đã từng vào một cty như vậy và cũng trong tình trạng như bạn, thực sự lúc đó mình thấy buồn vô cùng và chỉ muốn tìm công việc khác. Nhưng nếu bạn về đó mà người quản lý thực sự tin tưởng và nếu bạn có thể coi đó là nơi để phát triển cho cả riêng mình nữa thì cũng nên đầu tư thời gian vào hệ thống nhanh thôi mà. Bạn nên tham khảo hệ thống về quản lý sau đó dần dần hệ thống lại form bảng biểu sổ sách... nếu bạn quan tâm nhiệt tình chắc không lâu đâu. Chúc bạn nhanh chóng tìm lại đc niềm vui trong công việc.
Thân
 
To bắt đầu từ nhỏ.

Case study 1: Microsoft ngày xưa bắt đầu từ 1 phòng nhỏ vài chục m2 với nhõn 2 chú.
Case study 2: Dell cũng thế
Case study 3: Google cũng thế
Case study 4: Tập đoàn Cổ phần Công nghệ CMC trước kia là 1 cửa hàng bán máy tính ở phố Lý Nam Đế khoảng vài chục mét2 (kể cũng tự hào thật)
Case study 5: FPT cũng bắt đầu từ Food...

Nếu họ đã hoành tráng rồi thì có thể họ tuyển người khác chứ chưa chắc họ tuyển bạn (có lẽ họ tin tưởng vào bạn có thể giúp họ nhiều). Còn nếu bạn ko làm ở đó thì có người khác làm thôi (tức là họ đã "nhìn người" sai khi chọn bạn). Kiểu gì họ cũng tuyển người khác thay bạn.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Thật tình mình không hiểu bạn buồn nỗi gì? Tôi thấy bạn tự xây lấy 1 ngôi nhà nó sẽ toại nguyện hơn là đi mua một ngôi nhà. Còn khó khăn ư? chuyện vặt bởi lẽ nghề kế toán là phải thế rồi trừ phi bạn phải sử lý công việc qua xa với ranh giới cho phép. Tất cả mọi thứ đều có giá của nó, vì tương lai con em chúng ta thì chúng ta đâu có quyền đòi hỏi nhiều về tiện nghi.Đúng ra, hay cho bạn không phải sử lý những cái tồn tại do người trước để lại. Còn xem gì, làm gì ư? Xây dựng ngay cho mình một bộ máy kế toán và các mối liên hệ có liên quan. Xem lại yêu cầu quản lý chính của Công ty mà vận dụng nguyên lý kế toán cho phù hợp. Lưu ý ở Hải Phòng nên có thói quen thiết lập chứng từ ban đầu đầy đủ, tránh dùng biện pháp ghi sổ, ký sổ...
Vui vài câu thôi.Chúc bạn sớm ổn định và hòa đồng với Hoa Phượng Đỏ
 
Bạn còn tốt hơn bọn mình.
Chúng tôi là những con người thi công những công trình rất xa thành phố. Lúc đến thì chỉ là 1 nơi hoang sơ, ko có gì cả. Ra đi là tất cả như 1 thành phố. Nếu ko có niền tin 1 ngày như thế thì không ai có thể ở lại được những ngày đầu vào công trường. Mọi chuyện theo ngày tháng lại tốt thêm.
Chúc thành công
 
Nguyen Huong Thơm đã viết:
Mình nghĩ chắc Cty tư nhân? chưa có hệ thống mấy nên chắc nó mới thế,

Công ty đó là công ty Của Ấn Độ chuyên sản xuất về khoáng sản, đá cảm thạch, marble...

Cảm ơn cả nhà đã động viên, tại vì đang làm trong môi trường chuyên nghiệp quen rồi (nhưng đúng thật làm mãi ở đó mình chỉ là một cái bánh răng trong một bộ máy lớn)
Hey. Em cố gắng vậy
 
Mình thấy như vậy cũng hãnh phúc rồi đó, bởi đó mới chính là môi trường thử sức cho mình. Nếu mình có khả năng, năng lực thì mình sẽ phát triển rất tốt và bạn có thể làm mới được tất cả, nếu đã có sẵn rồi thì mình chỉ có thực hiện thôi. Chúc bạn thành công
 
Hi chào feelingyes, lâu quá không gặp kể từ hôm Offline HP. Nếu có thể bố trí Offline lại lần nữa, hết buồn ngay thôi.
 
1. Bác hai2hai có tuổi rồi nên nói chí lý thật.
2. Cũng chảng biết khuyên bạn ấy thế nào. Nhưng ở địa của mình nếu đọc đc nhân viên của mình viết như vậy hẳn "buồn lắm".
3. Luôn tự hỏi "tháng này mình làm ra cho Công ty bao nhiêu?" chứ không nên hỏi " tháng này mình nhận đc lương bao nhiêu. Một số bạn đặt vấn đề ngược như vậy khó hợp tác lắm.
 
Tôi không nghĩ rằng bạn ấy "buồn"... mà là "lo" thì đúng hơn! Cho dù có vui vẽ đón nhận thử thách mới thì vẩn lo...
Chẳng lẽ trong chúng ta không từng như vậy? Trừ phi chúng ta quá "cao siêu", đến mức tin rằng mình
chắc chắn sẽ hoàn thành công việc mới mà không hề phạm sai lầm
Ngoài ra còn nhiều nổi lo nhỏ nhặt khác, như trong môi trường mới liệu ta có thể hòa đồng không? Có thích nghi không? Có... đủ thứ trên đời... Đó là tâm lý chung của 1 con người
 
Tuy phải lo toan vì công việc bộn bề, chưa hình thành 1 quy trình rõ ràng nhưng mình vẫn thấy bạn may mắn hơn nhiều người đó. Vì dù đang làm việc trong 1 môi trường đã có quy trình rõ rệt đôi khi ít có cơ hội cho mình vùng vẫy, thể hiện năng lực của mình. Mình chúc bạn có cơ hội và gặt hái được thành công do sự nỗ lực của mình.
 
LearnExcel đã viết:
Hi chào feelingyes, lâu quá không gặp kể từ hôm Offline HP. Nếu có thể bố trí Offline lại lần nữa, hết buồn ngay thôi.

Em nhất trí thôi, nhớ lần trước offline vui quá, Còn lần offline gần nhất tại HN thì bã xã giữ chân không đi được... tiếc lắm
Hy vong gặp lại anh
 
Nỗi buồn chỉ biết chia sẻ với đêm trắng, với chính mình...
 
Ví rằng đường đời bằng phẳng cả
Anh hùng nào có hơn ai !!


Không có máy vi tính thì ta mua cái máy . . . laptop (vì lương cao gấp 2 cơ mà:-=)
Không có bàn thì ta dùng . . đùi ta vậy.:-=
Không có Paper thì ta mang luôn theo trong túi xách laptop, vừa lau ta, vừa lau máy :-=

Nhìn chung không có gì cả, khi lạc quan thì đi đội đất cũng thấy nhẹ, khi bi quan thì đi người không cũng phải lê từng bước.:-=

Nhiều người mong muốn trong công việc gặp khó khăn để còn mong . . . vượt qua, thế mà mong mãi chả thấy đâu (tớ chẳng hạn:-=), đằng này có sẵn rồi, chỉ việc thực hiện thôi.

Sau 1 năm nhìn lại . . . phào . . . ai mà giỏi quá ta !!!!

Ta đã ở một tầm cao mới.

Chúc mừng, chúc mừng !!

Be be be!!
 
Không có máy vi tính thì ta mua cái máy . . . laptop (vì lương cao gấp 2 cơ mà:-=)
Không có bàn thì ta dùng . . đùi ta vậy.:-=
Không có Paper thì ta mang luôn theo trong túi xách laptop, vừa lau ta, vừa lau máy :-=

Nhìn chung không có gì cả, khi lạc quan thì đi đội đất cũng thấy nhẹ, khi bi quan thì đi người không cũng phải lê từng bước.:-=

Nhiều người mong muốn trong công việc gặp khó khăn để còn mong . . . vượt qua, thế mà mong mãi chả thấy đâu (tớ chẳng hạn:-=), đằng này có sẵn rồi, chỉ việc thực hiện thôi.​

Sau 1 năm nhìn lại . . . phào . . . ai mà giỏi quá ta !!!!​

Ta đã ở một tầm cao mới.​

Chúc mừng, chúc mừng !!​

Be be be!!​

Ngoài thực tế có những người trông rất thành đạt, những em nghĩ trong họ đều có những nỗi buồn riêng ("vì đó là cảm xúc mà các anh nhỉ")
Em chưa bào giờ phàn nàn vời ai là buồn, chưa bao giờ kêu khó. ..
Đã vượt lên đi lên ...từ một cậu bé đạp xích lô từ lúc 15 tuổi, bốc vác, trông xe, gia sư, chạy bàn..., MC, chơi nhạc...thực rất nhiều (vì bố mẹ già yếu)​

Hiện tại em mới được tuyển làm cho một hãng tàu biển của NHẬT (chế độ đãi ngộ rất tốt), tuy không bằng ai nhưng cũng cảm thấy rất vui..​

Cám ơn diễn đàn --> vì đó là một thế giới ảo (nhưng thật) để mọi người có thể tâm sự đựoc nỗi lòng của mình​


Đại ca nào có dịp thăm HẢI PHÒNG nhớ nhắn tin cho FEELINGYES nhé​

Cám ơn tất cả​
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Đã vượt lên đi lên ...từ một cậu bé đạp xích lô từ lúc 15 tuổi, bốc vác, trông xe, gia sư, chạy bàn..., MC, chơi nhạc...thực rất nhiều (vì bố mẹ già yếu)​

Cám ơn tất cả​

Hoàn cảnh của bạn cũng giống mình và cũng không chỉ riêng bạn và tôi mà còn nhiều thành viên khác trong diễn đạt mình lắm. Nay họ cũng đã phấn đấu để vượt qua hoàn cảnh ấy và đã thành đạt. (ca_dafi,.....)
Chúc bạn đừng buồn nữa. Sắp lên chức bố rồi
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Cám ơn Kế Toán Già Gân vì đã cho em biết thêm thông tin về anh Kiệt
Anh Kiệtmột trong những anh tài GPE mà em rất kính trọng

Chúc Anh KTGG luôn vui vẻ thành đạt, chúc T10 luôn đầy ý nghĩa đối với anh

FY
 
Mưa lạ nhẩy,
Mưa ước gì mình bé lại
Mưa, mưa, mưa đưa đến 1 cảm giác giông giống nhau cho mọi người. Cái lạnh làm cho người ta gần nhau
Trời mưa chỉ muốn chui vào lòng ai đó ngủ (chui vào mền không thích bằng)
Trời mưa chỉ thích chiều về mẹ nhắc sao con để ướt thế, vào đây mẹ lau cho nào
Thích mưa lém!!!
Mưa ơi
 
3. Luôn tự hỏi "tháng này mình làm ra cho Công ty bao nhiêu?" chứ không nên hỏi " tháng này mình nhận đc lương bao nhiêu. Một số bạn đặt vấn đề ngược như vậy khó hợp tác lắm.

Nếu nhân viên nào cũng nghĩ khách hàng là người trả lương cho nhân viên chứ ko phải lãnh đạo công ty thì công ty đó sẽ phát triển (công ty trả lương sao được nếu tiền đó ko phải là tiền từ KH).

Hồi xưa mới thành lập, mấy chú như Billgate làm gì có xiền. Tiền toàn từ KH cả đó chứ (hồi đó nếu ko bán được MS DOS cho IBM thì ko hiểu giờ ta đang dùng HĐH gì nhỉ?), có ai sẵn cả đống tiền móc từ dưới đất lên được như mấy ông tỷ phú dầu mỏ bên ả rập đâu (toàn giàu kiểu cha truyền con nối).
 
Nhưng Hai2Hai ơi, cũng còn nhiều chuyện phải nói tới lắm. Giới chủ không ít không hề nghĩ đến quyền lợi chính đáng của người lao động mà chỉ tính sao cho chi phí tiền lương nhỏ nhất. Vì thế phong trào đấu tranh của công nhân toàn thế giới đã bao giờ ngưng nghỉ đâu.
 
Status
Không mở trả lời sau này.
Web KT
Back
Top Bottom